Nếu có thể
Nếu em có thể, đừng về
cũng đừng cắt mái tóc thề
ngang vai
đàn tranh dây dứt giữa
bài
xàng xê lỡ nhịp, vẫn dài
thở than
Nếu em có thể, sang ngang
đừng chờ, mà hãy chữa
lành vết thương
vết thương sâu hoắm, đoạn
trường
chồng em đâu muốn em buồn
vì ta
Nếu em có thể, đi xa
đầu tư nhung nhớ, để dành
niềm đau
khi nào nỗi khổ đủ giàu
đem ngân hàng gởi, để sầu
nhân đôi
Nếu em có thể, quên tôi
quên đi tình bạc như vôi
cuộc đời
trách em, hay chỉ trách
tôi?
niềm tin vỡ vụn, thả trôi
lời mời
Nếu em có thể, đừng cười
dẫu hồng áo cưới, dẫu lời
chúc vui
nỡ nào đâm nát tim tôi
đỏ tươi máu đọng hạt rơi
thất tình
Nếu em có thể, một mình
nhớ lại ngày cũ, nhớ hình
bóng xưa
thưở ta từng đứng dưới
mưa
che dù vẫn ướt, vẫn thừa
nỗi đau
Nếu em có thể, bước mau
đừng quay lưng lại lắc đầu
tiếc thương
nếu thương sao bước sai
đường
sao vui duyên mới, gạt lường
tình tôi?
Nếu em có thể, mím môi
mặc ai diễu cợt cũng thôi
đừng phiền
họ ác miệng, chỉ biết tiền
tôi, em giữ nụ cười hiền
mãi tươi
Nếu có thể, có thể thôi
rủ nhau lên núi sống đời
thiền sư
bụi trần phủi sạch, chân
như
niệm về hai chữ "thật,
hư" khó lường
Nếu có thể, xin cứ thương....
Thơ Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment