Sub Label Menu bars



Góc Suy Tư # 3 - Thiền Sư và con chó Nô-Ky

Nô-ky là con chó của một Tu viện ở núi Dương Xuân, nó rất dễ thương, nhưng có cái tính dễ ghét là hay sủa dai khi thấy khách đến.

Hôm ấy, khách đến viếng chùa, Nô-ky sủa nhiều, Thiền sư quở mà Nô-ky vẫn tiếp tục sủa dai, nên Nô-ky đã bị Thiền sư đánh cho một hèo. Nô-y bỏ Tu viện ra đi.

 Cũng sáng hôm ấy, từ Tu viện một Chú Tiểu phạm lỗi, Thiền sư quở trách, chú ta tìm đủ cách chối lỗi của mình, sau đó chú đã bị Thiền sư cho một hèo, Chú Tiểu cũng bỏ Tu viện ra đi.

Sau đó Thiền sư xuống núi hoằng hóa, chiều trở về Tu viện, Nô-ky đã đứng sẵn trước cổng Tam quan, vẫy đuôi chào và nhảy lên mừng rỡ Thiền sư một cách quý mến.

Nhưng Chú Tiểu đã bỏ Tu viện ra đi, một ngày, hai ngày, ba ngày, bảy ngày… cho đến cả năm vẫn không thấy bóng dáng chú ở nơi nào.  Nên có lần Thiền sư tập họp chúng Tăng và dạy:
“- Cái giận càng nhiều, lý trí càng ít. Cái giận càng ít thì sự suy xét phải trái càng nhiều. Cái giận càng nhiều thì sự phản bội càng lớn. Cái giận càng ít thì sự hiểu biết và lòng trung thành lại càng tăng". Quý vị nên biết! Lòng tham và cái giận đã đuổi chúng ta ra khỏi đời sống của tu viện chứ không ai khác.

“- Hỡi quý vị! Cái giận của Nô-ky đi qua nhanh, nên Nô-ky có cơ hội ở lại Tu viện để tiếp tục chuyển hóa và thăng tiến. Còn Chú Tiểu tuy làm thân người, nhưng ôm cái giận trong lòng, nên Chú Tiểu đã đánh mất cơ hội quý báu của mình. Chú ấy tuy mang thân người mà tâm hồn tính ra còn thua loài cầm thú trong trường hợp này. Vậy, quý vị hãy coi chừng tâm của quý vị!
(Sưu Tầm)

No comments:

Post a Comment