Sub Label Menu bars



Những đóa hoa mùa đông

 Chuyện ngắn giả tưởng về Mẹ Maria và tình yêu Thiên Chúa
1-      Nazareth - Đóa hồng buổi chiều

Khi ấy, những ngọn gió đông rít trên kẽ lá. Bão tuyết từ rừng thông phía Bắc kéo về đập rào rào trên cửa sổ. Chưa bao giờ thời tiết xấu như năm nay. Khí trời lạnh buốt và tất cả sự sống như ngưng đọng. Các lưỡi lửa từ các lò sưởi luôn múa lượn nhưng vẫn không đủ ấm để sưởi nóng cảnh vật. Mọi người, kể cả thú vật, cỏ cây đều co ro trốn tuyết.
Tại phòng riêng, Rosa ngồi đánh thụ cầm. Bàn tay thon nhỏ của cô bối rối dạo trên từng cung đàn rời rạc. Chiếc khăn voan tơ nõn quấn trên mái tóc đen huyền càng tăng thêm vẻ quí phái cho nàng. Nhưng lúc bấy giờ Rosa đang giao động khủng khiếp. Cô không thể dạo được một đoạn nhạc dù rất ngắn. Rosa bèn quyết định rời cây đàn ra thăm vườn hồng do chính cô chăm sóc. Trong nhà kiếng rộng lớn, những đóa hồng mùa đông trắng, đỏ, vàng và tím sẫm đang nở rộ với một mùi hương nồng nàn, sắc sảo. Đám gia nhân làm vườn dưới sự chỉ đạo của cô đã khéo léo trồng nguyên một khu đất phủ ngập hoa hồng - Rosa chỉ thích hoa hồng, nàng không trồng hoa gì khác ngoại trừ hồng - Chúng được xếp theo hình ngôi sao, hình tròn hoặc các mẫu tự. Tất cả như ca ngợi sự nhiệm mầu của Tạo Hóa - Đấng tác thành và chăm sóc muôn loài. Các trai làng vẫn đi ngang qua ngắm nghía và bàn tán về vườn hoa này. Dĩ nhiên với họ, chủ nhân của vườn hoa còn đẹp hơn, quí hơn và kiêu kỳ hơn những cánh hồng tươi thắm gấp bội phần.

Rosa là con gái duy nhất của gia đình giàu có Berut. Cha nàng là một học sĩ giữ chức vụ quan trọng trong Triều Herode.  Ông đã nghiên cứu, thông hiểu tất cả các sách giáo luật, tiên tri và nỗi giao động trong lòng Rosa bắt đầu từ đó. Hồi chiều, khi Berut gặp riêng nàng trong vườn hoa, ông đã hỏi nàng:
-Rosa, con gái yêu quí của ta. Con có biết rồi đây một sự kỳ diệu sẽ xảy ra trên mặt đất này không ?
Nàng nhìn cha thắc mắc:
-Thưa cha, con không biết!
-Sẽ có một sự kỳ diệu đảo lộn tất cả, nó sẽ đánh dấu cho kỷ nguyên đầu tiên của nhân loại, làm rung động muôn triệu con tim. Các sách tiên tri, các nghiên cứu cho ta biết sẽ có một Đấng Cứu đời xuất hiện trên chính mảnh đất bé nhỏ Nazareth này. Đấng ban Bình an xuống thế, Cứu chuộc muôn loài. Và vinh quang thay cho kẻ đã cưu mang nên Đấng ấy. Rosa, con có hiểu ý ta không ?


Berut tiếp tục nói trong say sưa:
-Sách đã tiên tri về một hài nhi sẽ sinh ra trong đói rách thấp hèn, nhưng nó sẽ là Chúa tể của muôn vật, mà mẹ của hài nhi ấy, ta muốn chính là con.
Rosa vẫn chưa hiểu cha muốn nói gì, cô tròn xoe mắt kinh ngạc nhìn Berut
-Này Rosa, hãy nghe ta nói. Rồi tất cả các khổ cực sẽ được đền trả xứng đáng. Nếu được chọn, con sẽ là mẹ Thiên Chúa quyền cả chức trọng, nắm trong tay hết mọi uy quyền thống trị địa cầu, ta sẽ hãnh diện vì con ...
-Thưa cha ...
Đôi mắt Rosa nhìn Berut băn khoăn, như đọc suốt được các ý nghĩ của con, Berut cứng cỏi:
-Con phải dẹp hết tất cả chuyện riêng tư, tình cảm giữa con và Canain từ nay phải chấm dứt. Con hãy dâng nhiều lời cầu nguyện và phải tỏ ra khôn khéo hơn bao giờ hết. Ta tin con sẽ được chọn trong số những người nữ tầm thường ở đây. Rồi đây, cha con mình sẽ cùng hưởng vinh quang phú quí.

Rosa trở về phòng riêng và đắm chìm trong suy nghĩ. Cuối cùng, cô chọn phần vinh hiển. Cô tin những lời cha  mình vừa nói sẽ là sự thật. Cha cô là người hiểu biết, thông minh và rất cứng rắn. Cô quyết định gạt bỏ tình yêu vừa chớm nở với Canain - chàng trai cùng làng và nguyện dùng mọi tài sắc để thâu lấy hạnh phúc thống trị. Cô cầu cùng Thiên Chúa rằng:
-Lạy Đấng toàn năng, xin chọn lựa tôi, tôi sẽ đem hết thông minh, tài sức của mình ra để làm tròn trọng trách Mẹ Thiên chúa.
Rồi Rosa hướng về đền Thánh Gierusalem, cắt dâng lên Chúa những đóa hồng rực rỡ, tươi thắm nhất trong vườn, những cành gai nhọn sắc đâm vào ngón tay cô rướm máu.

Buổi chiều tàn, trên nền trời Nazareth vài con chim trốn tuyết lạc bầy đang nghiêng chao đôi cánh. Và kìa, đóa uất kim hương của Canain gởi tặng Rosa ban chiều cũng vừa xếp cánh tuyệt vọng.

2-       Nazareth - Bông huệ buổi sáng

Trời vẫn còn lạnh lắm, có lẽ giá rét còn hơn chiều hôm qua.  Gió lùa vào căn nhà nhỏ bé ở làng Nazareth, nơi mà ông bà Gioa- Kim và Anna đang ngồi đợi con gái mình đi kiếm củi về. Mùa đông hình như đến với các gia đình nghèo quá sớm. Không đủ no, không đủ ấm, nhưng gia đình Gioa- Kim vẫn hạnh phúc trong thanh bần. Hai ông bà rất nhân từ, đạo đức và con gái họ - Maria cũng thế.
Lát nữa, ta sẽ thấy Maria về nhà với bó củi lớn trên vai. Nàng sẽ vui vẻ chào hỏi mọi người rồi dọn bữa ăn cho gia đình. Chúng ta sẽ thấy những miếng mỡ trừu hay những trái ô-liu ướp thật khéo của nàng. Rồi tới những chiếc áo cắt xén công phu hay những mũi kim khâu tỉ mỉ. Maria làm việc suốt ngày, và đêm hôm đó sau khi xong việc, Maria quì gối đọc kinh dâng mình cho Chúa. Với tấm lòng đơn sơ và trong trắng tựa đóa huệ, Maria nguyện dâng hiến suốt cuộc đời cho Chúa để làm đẹp lòng Ngài. Hương lòng nàng bay tới Thiên nhan dịu dàng và thanh khiết như những đóa huệ nở rộ trắng ngần, thanh tao trong nắng sớm.

3-      Nazareth - Thiên sứ và lời chúc lành

Vầng trăng chưa chịu lui bóng dù trời đã hừng sáng. Từ tháng thứ sáu, mặt trời như nhượng bộ và đủng đỉnh hơn. Maria dậy sớm hơn mặt trời và đang cầu nguyện cho ngày mới. Lúc ấy, bỗng có Thiên sứ từ trời ngự xuống và chào nàng:
-Kính chào Maria đầy ơn phước, Thiên chúa ở cùng Trinh nữ, Trinh nữ có phúc hơn mọi người nữ.
Maria nghe những lời ấy rất bối rối vì không hiểu những điều ấy mang ý nghĩa gì. Sứ thần đáp:
-Hỡi Maria xin đừng sợ, vì trinh nữ đã được ơn trước nhan Chúa. Rồi đây nàng sẽ thụ thai, sinh con trai và đặt tên là Giêsu. Ngài sẽ nên cao trọng và được xưng là Đấng Chí tôn. Chúa trời sẽ ban cho Ngài ngôi Đavit tổ phụ Ngài, Ngài sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacop, nước Ngài rộng vô biên ...
Maria rất băn khoăn. Cô đã hứa giữ mình đồng trinh, cô đơn sơ, không mơ ước cao sang, không muốn những điều ấy xảy đến với mình. Nàng nói :
-Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi đã nguyện không biết tới người Nam.
Sứ thần đáp:
-Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà và quyền năng Đấng Tối cao sẽ rợp bóng trên bà.
Trước quyền năng Thiên Chúa, nàng thưa với Sứ Thần:
-Này tôi là tôi tớ Chúa trời, tôi xin vâng lời người truyền
Liền khi ấy, Thánh linh ngự trên Maria và nàng chịu thai bởi phép Đức Chúa Thánh Thần

4-      Nazareth - Ba mươi ba năm sau

Trên đỉnh núi Sọ, cây Thập tự giá trơ vơ.
Maria ngước mắt lên trời nhìn con yêu dấu đang giang tay chịu khổ hình.  Giêsu đã chết sau khi uống giấm chua, mật đắng và bị lưỡi đòng đâm thâu qua.Maria đã theo con suốt chặng đường Thánh Giá, chứng kiến tất cả và chiêm niệm trong lòng, như khắc vào tim mình những nhát dao nhọn sắc.
Và Rosa, cô gái mà chúng ta đã gặp 33 năm trước, cũng đang khóc lóc thảm thiết. Nàng đã cùng những người phụ nữ thành Gierusalem, theo chân Chúa Giêsu tới đây để dâng lên Ngài đóa hoa héo úa của lòng mình. Đó là những đóa hoa mang tên Hối hận, Cảm phục và Kính mến. Rosa nhớ lại trước đây nàng đã ghen tức, lồng lộn điên cuồng như thế nào khi thấy quyền năng của Thiên Chúa chỉ đến với Maria mà không đến với mình. Rosa đã không hiểu vì sao Thiên Chúa lại chọn Maria trong khi nàng là người giàu có và tài sắc, khả năng có thừa.
Bởi lúc đó, Rosa không hề nghĩ rằng Maria là người nữ trên hết mọi phụ nữ chính vì cái đơn sơ, thánh thiện của Maria. Bởi Rosa không hề biết Maria đã cưu mang con Đức Chúa Trời trong tối tăm, lạnh lẽo, nghèo hèn như thế nào. Nàng đâu biết trong một đêm đông lạnh lẽo, không tả, không chăn, Maria đã sanh con trong máng cỏ hang lừa, rồi nuôi con trong thanh bần hơn 30 năm, để rồi giờ đây con bà đã chịu chết cách đau khổ nhất vì tội lỗi thiên hạ.
Rosa đã làm mẹ nên hiểu rất rõ nỗi xót xa, đau đớn của Maria, và Rosa khóc. Trước đây nàng đã cười to khi thôi thúc Berut tâu với Vua Herode cho giết tất cả các trẻ nhỏ từ 3 tuổi trở xuống để hòng tiêu diệt Giesu, không cho Maria cơ hội trở thành mẹ Thiên Chúa. Giờ đây ...
Rosa nức nở nói với Chúa:
-Lạy Đấng Vĩnh cửu, xưa con đã kiêu hãnh dâng lên Ngài những đóa hồng sặc sỡ nhưng đượm đầy mùi ghét ghen, tham vọng, nay con xin hiến đến Ngài đóa hoa lòng héo hắt, ăn năn của con, Ngài hãy nhận lấy làm của lễ đền bồi.....Ngày ấy, con đã oán trách Ngài sao lại tạo ra cành hồng đẹp đẽ mà lại có gai, ngày nay, con xin cảm tạ Chúa vì trong những chông gai khó nhọc trên cõi đời, vẫn còn nở được những đóa hồng đỏ thắm.....

Còn Maria - tấm lòng vẫn ngát hương, dù trong muôn đắng cay đau đớn, cánh huệ vẫn ấm áp nở tươi, mùi thơm thanh thoảng, cành lá không gai góc. Đó là đóa huệ trắng tượng trưng cho tình yêu khôn tả mà Thiên Chúa đã dành cho Nhân loại. Đó là tấm tình phụng sự, vâng lời mà Maria đã mãi thiết tha gởi đến nhân loại. Chân lý sẽ mãi chiếu ngời, đóa huệ ấy sẽ mãi nở tươi trong vô tận.......

Trịnh Tây Ninh


No comments:

Post a Comment