Tôi ngồi may, hai đứa con trai nhỏ chơi bên
cạnh. Thằng anh lấy phôn gọi vào hãng cho chồng tôi kể lể gì đó, thằng em đang
ăn xen vào:
- Anh Bi, em muốn cho bố ăn đậu phọng.Vừa nói cháu vừa gõ gõ hột đậu vào ống nghe, thằng anh la lên:
- Đừng làm như vậy!
Tôi nghĩ Bi sẽ nói muốn cho bố ăn thì phải chờ bố về, thức ăn không chuyển qua phôn được, nhưng cháu nói:
- Em làm như vậy hột đậu phọng sẽ rớt vào lỗ tai bố đó! Mình không được làm đau tai bố!
Tôi mỉm cười, các cháu thật ngây thơ và biết
yêu thương bố mẹ. Tiếc là bây giờ các cháu đã lớn, tới tuổi “teenager” bướng
bỉnh hay cãi, thỉnh thoảng nói những lời nghe thật chói tai. Không biết cháu có
còn nhớ câu chuyện hột đậu phọng ngày xưa?
No comments:
Post a Comment