Sub Label Menu bars



Bốn mùa âm thầm

 


Mùa Xuân âm thầm khóc
Vuốt lệ: ráng nở nụ cười
Ô đau thương lao nhọc
Hát ca: Cũng kể là vui

Mùa Hè âm thầm nhớ
Ra đi: Là hết rồi
chẳng còn gì để nói
nhẳc chi chuyện xa xôi

Mùa Thu âm thầm đứng
trông lá đổ cuối rừng
u buồn nào đếm được
Ngoảnh nhìn: Lệ rưng rưng

Mùa Đông âm thầm với
một nụ hoa điêu tàn
Ép vào tim để nói
yêu thương dù dở dang


Trịnh Tây Ninh

No comments:

Post a Comment