Một đời ơn em
Em có biết không em
khi bóng thu vương thềm
khi tuổi đời trôi nổi
xin một lần được nói:
Cám ơn em suốt đời
Ơn em đến cùng tôi
trong điệu nhạc chơi vơi
nâng ly rượu lên mời
ta say cùng hoa cỏ
quên nhân gian đổi dời
Lặng thinh chẳng nên lời
hiểu lòng tôi em ơi!
bao giờ sao Mai đổi
khi nào mặt trời rơi
ta mới hết thương người...
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment