Tôi
đã ngủ giấc dài
tỉnh
dậy ngày sắp tắt
soi
gương bỗng giật mình
tuổi
xuân dường đã mất
Tôi
đã ngủ giấc dài
hạt
mưa vừa ướt đất
thấy
em dưới tuyền đài
tôi
mây trời cao ngất
Tôi
đã ngủ giấc dài
vẫn
nỗi buồn hiu hắt
trong giấc mơ u
hoài
xót xa còn
trong mắt
Tôi đã ngủ giấc
dài
ước rằng em nói
thật
tôi nguyện dưới
gót hài
nghe em lời
đường mật
Tôi đã tỉnh
giấc dài
biết đường đi
đã trật
Sao nỡ dối gian
hoài
mặc tình ta
chật vật?
Tôi chưa tỉnh
giấc dài
nói chi điều
giáo luật
tim vẫn tiếng
thở dài
yêu em tình rất
thật....
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment