tâm đau, lệ yếu mềm
dưới thềm nhà cỏ héo
hồn vỡ, tiếng trong veo
Sao chẳng hiểu cho em
ước ao lời êm đềm
tiếng la nào chát chúa
nát lòng, đau khổ thêm
Sao chẳng hiểu cho em
ngẩn ngơ đứng bên thềm
ra đi, hay ở lại?
tình mù mịt như đêm
Sao chẳng hiểu cho em
bức tranh tình lâu bền
nỡ lòng người xé bỏ
ước gì mình hóa điên!
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment