bao nhiêu năm êm đềm
mình bên nhau chung sống
như suối hiền dịu êm
Sao anh nỡ bỏ em
cô đơn đứng bên thềm
còn đâu là ước vọng?
tăm tối tựa màn đêm
Sao anh nỡ bỏ em
nhớ thương nụ hôn mềm
em như cành cây úa
làm sao để vươn lên?
Chẳng phải anh bỏ em
bỗng hiểu ra nỗi niềm
anh sống trong đau đớn
về với Chúa đẹp hơn
bỗng hiểu ra nỗi niềm
anh sống trong đau đớn
về với Chúa đẹp hơn
Anh sẽ chẳng bỏ em
sẽ cùng em đi tìm
gặp nhau trong ơn Chúa
lời kinh tha thiết thêm....
Trịnh Tây Ninh
(viết thay tâm sự
người bạn)
No comments:
Post a Comment