chạnh nhớ người áo nâu
ngày xưa, miền quê ấy
nắng mưa mãi dãi dầu
Suối tóc bạc u sầu
bóng gầy đổ sân
saulao khổ và chịu đựng
mẹ nuôi con lớn mau
Tình như mật ngọt
ngào
tuôn xuống đời hư
haorồi quê hương cách trở
con, mẹ đành lìa nhau
Con xin được cúi
đầu
nước mắt giọt đêm
thâugởi về nơi xa thẳm
chút nhớ nhung đậm mầu ...
Đêm nhớ má
Đêm buồn đơn côi
nhớ má không nguôicon đâu còn trẻ
sao bỗng nhỏ nhoi
Con mất má rồi
tìm đâu làn hơituyệt vời êm ấm
má của con ơi!
Con đang sống đời
lưu vong xứ ngườiquê nhà xa thẳm
buồn làm sao vơi?
Má ở trên Trời
cúi xuống mà coicon cần má lắm
nước mắt tuôn rơi ....
Lục bát của mẹ
Nuôi con
dạ đã mỏi
mòn
thương con thân đã chẳng còn
thanh xuân
đêm về
bỗng nhớ bâng khuâng
mẹ tôi áo trắng
đứng gần bờ ao
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment