mưa lất lây trên đồi
tình là cao ngất núi
tiếng vọng về xa xôi
Ngày em còn bối
rối
trăng sao cũng hát
cườinày em còn muốn nói
em còn yêu anh thôi
Ngày em dài là
suối
đong đưa nỗi biếng
lườixin làm thân lúa mới
vẫy tay chào thảnh thơi
Ngày em qua tiếc
nuối
ngực thanh tân
đỉnh trờichưa tròn tình chăn gối
mà đành sao phai phôi
Ngày em hân hoan
nói
từ em thôi là đờithì như thân sương khói
bên thềm giọt rụng rơi
Ngày em lần kết
nối
muôn sự đã đổi dờichiều tà, sầu trăm mối
à ơi! đong đưa nôi
Ngày em vươn hồn
với
Chân, Thiện, Mỹ
vào đờibốn mùa chờ hoa mọc
nơi bờ trắng tường vôi
Ngày em cười không
nói
yêu thương cũng lỡ
rồichẳng còn gì tiếc nuối
nhắc chi chuyện xa xôi
Ngày em là mệt mỏi
tay trắng buông lỡ
thờimột mình về trên lối
chờ u sầu lên ngôi ....
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment