mảnh vỡ đầy sân
cho con quét dọn
để mẹ bâng khuâng
mẹ, con ngại ngần
nhìn nhau bối rối
mắt lệ tràn dâng ....
Một ngày cuối xuân
con đến bên gầnnói lời gay gắt
thiếu chút phân vân
mẹ mất bình quân
ý tứ chẳng cần
lời qua tiếng lại
quên mất tình thân
Mẹ thêm nóng giận
liệng chén xuống
sânmảnh vỡ tan tành
nhọn sắc dưới chân
bóng nắng xoay vần
thủy tinh long lanh
Bây giờ ân hận
chuyện cũng đã
xongvà biết bao lần
mẹ mất hồng ân
làm con buồn bực
làm bố băn khoăn
gia đình lạnh lẽo
vướng bụi hồng trần
Xin Chúa đỡ đần
giúp cho bản thânngày càng thăng tiến
biết thật ăn năn
mảnh chén vỡ nát
có thể dẹp lần
nhưng lòng tan tác
sao khỏi bâng khuâng?
bởi đã bao lần
vô tình đánh mất
tình cảm thanh tân
bởi cũng nhiều lần
mình quên bổn phận
thiếu sót đỡ nâng
Hôm nay cúi đầu
xin Đấng trên Caoban ơn che chở
gia đình vì nhau
hàn gắn mảnh vỡ
nụ cười thương trao
kiếp người ngắn ngủi
tựa giấc chiêm bao
vá khâu mảnh vỡ
lòng thôi xót đau ....
Ái Miên
No comments:
Post a Comment