Cuối mùa nước vẫn còn trong
vẫn con suối nhỏ, vẫn hong tóc thề
vẫn còn ấp ủ tràn trề
vẫn yêu nhau, dẫu mỏi mê đường đời
rằng xưa núi đổi sao dời
mà chàng công tử vẫn lời thủy chung
2.
Cuối mùa ta ghé ra Trungthăm con phố nhỏ run trong sương mù
thương đôi vai nhỏ che dù
chân đi guốc mộc dáng thu dịu dàng
trong làn gió sớm mênh mang
sao cô em đạp lá vàng dưới chân ?
này con chim nhỏ mùa xuân sẽ về
sẽ còn chất ngất tình quê
sẽ mang lúa ở bờ đê vào làng
sẽ cùng tát nước bên đàng
gieo trong lao khổ mùa màng thắm tươi
mây sao bay mãi chưa vơi lòng sầu ?
thế nhân trăm sự dãi dầu
lòng người gian dối làm sao vẹn toàn ?
khấn xin nơi Đấng cao quang
ban cho thế giới thênh thang tình người
ngắm trăng soi tỏ xuống đời đổi thay
vời trông theo gió heo may
đùa bên khung cửa nhà ai não nề
khép đôi cánh bướm ê chề
mùi hương thanh thoảng nẻo mê dặm ngàn
hỏi trời sao lạnh, hỏi lan sao buồn
bằng lăng xoãi cánh trên nguồn
lá cành tan tác bên vườn chớm đông
em tôi cất bước theo chồng
có người ở lại thắm nồng tình si
gởi em câu hát nhu mì buổi trưa
về đây hấng ngụm nước mưa
trong như nước mắt thuở xưa gặp người
trách nhau thôi cũng lỡ rồi
giả làm kẻ lạ chưa lời yêu thương
rụng rơi phủ ngập chán chường hồn tôi
dù sao, ta cũng hãy vui .....
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment