Tám ngày không nói
chuyện
chỉ len lén nhìn
nhaumặt ai cũng ... thấy ghét
biết thế, chẳng cưới đâu !
thi xem phe nào mạnh
đứng vững thế trên cao
nửa đêm chợt thấy lạnh
tủi thân mình vô duyên
Tám ngày giữ thinh
lặng
mây mù tỏa bốn
phươnghai đứa con sợ hãi
lấp ló ở cuối giường
kiêu kỳ và khiêu khích
ta cóc cần ai thương !
đâu cần xe bên địch
ta vẫn sống như thường !
chuyện cần thì viết giấy
dán email lên tường !
Tám ngày ta khắc
khoải
lòng sầu héo tơ
vươngthầm trách bên phe địch
gây chi cuộc thê lương !
vui chi mà nấu nướng
ta, địch cùng chán chường
Tám ngày không
tiếng hát
chẳng tha thiết
văn chươngcả hai cùng ương ngạnh
chờ xem ai mở đường
Tám ngày trong
chiến cuộc
ta, địch nát như
tươngđàn con cũng ngơ ngác
hoa thu tàn trong vườn
nhớ lời Cha từng dạy
phải thứ tha, khiêm nhường
con cười, bạn bè quở
thả ưu phiền trôi đi
Tám ngày là kỷ
niệm
để chút buồn trên
mimong yêu nhau hơn nữa
thầm hứa, sẽ khắc ghi ....
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment