Chiếc
lá
cuối
cùng
phai
rồi
sắc
đỏ
sao
tuyết
phủ
giăng?
Thu
vừa đến ngõ
Trăng
vẫn
ngại
ngùng
ánh
buồn sân
cỏ
Tình đã
mông lung
vóc
gầy vàng
võ
Thôi đã
tận
cùng
mỏi mòn
hơi thở
ân ái
đã ngưng
dẫu
tình chưa
tỏ
Tay
vẫy không
trung
tiễn
tình đã
lỡ
nước
mắt rưng
rưng
cõi
sầu tao
ngộ...
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment