bởi khi buồn em chẳng muốn nói ra
anh vô tư nên nào đâu thấu hiểu
lại cho rằng em ủ dột, xấu xa !
Anh còn nợ em, tuổi xuân trôi nổi
đôi vai gầy nặng trĩu những lo toancó đêm, em mơ thấy mình tức tưởi
khóc lặng thầm, nhưng chẳng dám than van
Anh còn nợ em một lời xin lỗi
tình yêu anh, sao chẳng để trong tâm?trong khi em chắt chiu từng kỷ niệm
đã qua rồi! Ôi thuở ấy xa xăm!
Anh còn nợ em một cơn gió thổi
để trôi đi cay đắng của cuộc đờiEm trách anh? Vâng, em buồn nên trách
Bởi yêu nhiều nên trả nợ trăm năm….
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment