Lau Sậy Trong Gió
Em đi bỏ lại bờ hoang
Lau gầy run rẩy, sậy vàng xót xa
ái tình vòng xoáy quỷ ma
làm thành cơn bão thổi qua biển chiều
Ta ngồi với gió tiêu điều
Mảnh tim rách nát những điều chưa nguôi
Ngỡ là em - ngỡ tiếng cười
Hóa ra lau sậy gọi người... không tên!
Tình xưa vương khói buồn tênh
Sậy run như liễu, lau mềm chơi vơi
mốt mai nếu có về người
van em đừng nhắc lại thời có nhau
No comments:
Post a Comment