áo trắng ve sầu
Ve ngân ngoài ngõ xa
nắng lung linh hiên nhà
trong tim sầu nhức nhối
vết dao chẳng nhạt nhòa
Nhớ ngày nằm trên cỏ
hai đứa kể chuyện xưa
mùi mồ hôi áo trắng
sân trường lất phất mưa
Người giờ về phố ấy
rồi quên hẳn hàng cây
Riêng ta còn giữ lại
ngàn tiếng ve hao gầy
Hè này trời vẫn nóng
ra biển ngắm chim di
thì ra tình theo sóng
chẳng cần lời chia ly...
No comments:
Post a Comment