Viết
cho quê hương
Tôi
đang sống đây đúng vào thế kỷ
của
đói nghèo, của cay đắng trầm luântôi khóc cười và bỗng thấy thương thân
thương dân tộc đắm chìm trong bể khổ
Tôi
ngồi đây nghe ầm ầm sóng vỗ
tựa
tiếng lòng thôi thúc lời oán thantừ lúc sinh ra chưa khi nào bình an
bởi chiến tranh tạo muôn ngàn đổ vỡ
Mẹ
tôi đã âm thầm tuôn lệ đổ
oằn
trên vai gánh nặng của cuộc đờirồi ra đi mà chẳng được thảnh thơi
bỏ con dại, bỏ ước mơ dang dở
Cha
tôi cũng từng đêm dài hơi thở
người
chiến binh thất trận chịu lao tùtrại "cải tạo" những buổi chiều âm u
nuốt tủi hận rồi qua đời lặng lẽ
Thương
em tôi khi tuổi còn rất trẻ
phải
lấm lem lượm rác để nuôi thânchị cam lòng đi "lao động" xa xăm
bị bóc lột, tấm thân gầy chua xót
Lũ
công an luôn ngày đêm canh gác
không
để anh lên tiếng cho Tự DoNhân Quyền đâu? Với Cộng Sản: Đừng mơ
bị trấn áp, trù dập không thương tiếc!
Ôi
tức tưởi, thế giới nào ai biết?
Toàn
dân tôi chỉ có được tự do:Tự do nghèo, tự do sống âu lo
Tự do đói khi tình người đã chết
Cả
cuộc sống coi như là chấm hết
vì
tương lai biết trôi dạt về đâuĐảng cầm đầu, dối trá gạt lẫn nhau
dân muốn sống, phải cam lòng gian dối
Tôi
có miệng mà sao không được nói
có
trái tim, mà phải sống nhục nhằnbao Dân Oan, bao nước mắt tràn dâng
ôi sự thật! Sao vẫn hoài dấu diếm?
Tôi
ngồi đây, nghĩ suy và tìm kiếm
ý
nghĩa cuộc đời, mong được ngày vuingày vui ấy sau mệnh nước nổi trôi
sẽ là ngày Ấm No và Dân Chủ
Và
khi ấy tôi sẽ quên chuyện cũ
sống
yêu thương góp sức xây dựng đờiđể Việt Nam dòng máu đỏ thắm tươi
trang sử mới luôn hào hùng, hy vọng
Ngày
vui ấy sẽ không còn giặc Cộng
bán
non sông, đem thảm họa cho dânđể có ngày ta ngẩng mặt với thế nhân
Đây dân Việt, đây giống nòi bất khuất ....
Nguyễn
Ngọc Duy Hân
No comments:
Post a Comment