Sub Label Menu bars



Góc Suy Tư# 16 - Bài học về chuyện Cô bé Lọ lem

Giờ Văn Học, thầy gọi một học sinh lên kể chuyện Cô bé Lọ lem rồi bắt đầu hỏi:

-Các em thích và không thích nhân vật nào trong câu chuyện vừa rồi?

Học sinh trả lời: Em thích Cô bé Lọ Lem Cinderella và cả Hoàng tử nữa. Em không thích bà mẹ kế và con riêng bà ấy. Cinderella tốt bụng lại xinh đẹp trong khi bà mẹ kế và cô chị kia đối xử rất xấu với Cinderella.

Thầy tiếp tục: Nếu vào đúng 12 giờ đêm mà Cinderella chưa kịp nhảy lên xe trở về thì chuyện gì sẽ xảy ra?

Học sinh: Thì Cinderella sẽ trở lại hình dạng lọ lem như ban đầu với bộ quần áo cũ rách!

Thầy: Bởi vậy, các em phải là những người đúng giờ, nếu không thì sẽ tự gây rắc rối cho mình. Ngoài ra, các em hãy nhớ rằng chớ bao giờ ăn mặc bê bối mà xuất hiện trước mặt người khác. Bây giờ thầy hỏi một câu khác. Nếu em là bà mẹ kế kia thì em có tìm cách ngăn cản Cinderella đi dự lễ hội của hoàng tử không? Các em phải trả lời thật lòng đấy!

Học sinh: (im lặng, lát sau có em giơ tay xin nói) Nếu là bà mẹ kế, em cũng sẽ ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội.

Thầy: Vì sao thế ?

Học sinh: Vì … vì em thương con gái mình hơn, em muốn con mình trở thành hoàng hậu.

Thầy: Đúng, chúng ta thường cho rằng các bà dì ghẻ chẳng phải là người tốt. Thật ra họ chỉ không tốt với người khác thôi, chứ lại rất tốt với người thân của mình. Vậy các em phải sáng suốt nhận xét không khéo sẽ bị lầm lẫn. Bây giờ thầy hỏi một câu khác: Bà mẹ kế không cho Cinderella đi dự Hội, thậm chí khóa cửa nhốt cô bé trong nhà, thế tại sao Cinderella vẫn có thể đi được?

Học sinh: Vì có cô tiên giúp ạ, cô cho Cinderella mặc quần áo đẹp, lại còn biến quả bí thành xe ngựa, biến chó và chuột thành người hầu của Cinderella.

Thầy: Các em nói rất đúng, nếu không có cô tiên đến giúp thì Cinderella không thể đi dự vũ hội được, nhưng nếu chó và chuột không giúp thì cuối cùng Cinderella có về nhà được không?

Học sinh: Không ạ!


Thầy: Chỉ có cô tiên giúp thôi thì chưa đủ, nên các em cần chú ý: Dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta đều cần sự giúp đỡ của bạn bè. Bạn của ta không nhất định là tiên là bụt, nhưng ta vẫn cần đến họ. Thầy mong các em có càng nhiều bạn càng tốt. Bây giờ các em thử nghĩ xem, nếu vì mẹ kế không muốn cho mình đi dự vũ hội mà Cinderella chịu khuất phục, bỏ qua cơ hội ấy, thì cô bé có thể trở thành vợ của hoàng tử được không?

Học sinh: Không ạ!

Thầy: Đúng rồi! Nếu chính Cinderella không muốn đi dự Hội thì cho dù bà mẹ kế không ngăn cản đi nữa, rốt cuộc cô bé cũng chẳng được gì cả. Thế ai đã quyết định đi dự vũ hội của Hoàng tử?

Học sinh: Chính là Cinderella ạ.

Thầy: Cho nên dù Cinderella không còn mẹ ruột để được yêu thương, dù bị mẹ kế ghét nhưng Cinderella đã biết tự thương yêu, lo thân mình. Nếu người khác không giúp thì các em cần tự tạo cho mình cơ hội. Ngoài Cinderella ra, không ai có thể quyết định thay cô bé cả. Hãy tự tin và quyết tâm. Bây giờ đến vấn đề cuối cùng: Câu chuyện này có chỗ nào chưa hợp lý không?

Học sinh: (im lặng một lát rồi trả lời) Sau 12 giờ đêm, mọi thứ đều trở lại nguyên dạng như cũ, thế nhưng đôi giày thủy tinh của Cinderella vẫn nguyên vẹn.

Thầy: Các em giỏi quá! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn Pháp Charles Perrault, tác giả truyện Cô Bé Lọ Lem – là người rất tài tình, mà cũng có sai sót đấy chứ. Cho nên nếu lỡ làm sai chẳng có gì đáng sợ cả, chỉ cần biết mình sai và sửa đổi thôi. Và nếu bạn bè hay ai lỡ sai, hãy giúp họ. Thầy tin là nếu sau này có ai trong các em muốn trở thành nhà văn, thì nhất định sẽ có tác phẩm hay câu chuyện Cô bé Lọ lem! Các em có tin như thế không?

Tất cả học sinh vỗ tay reo vui. 


Thầy giáo tốt tại Âu Mỹ giảng dạy như thế đấy - để lại trong tôi một ấn tượng mạnh về nền giáo dục của một nước văn minh, tiến bộ. Người thầy đã đem lại cho lũ trẻ tinh thần công bằng, tình yêu thương đoàn kết, biết suy nghĩ sâu xa có tình có lý … Với cách giáo dục như thế, lũ trẻ sẽ có tình thương, biết tôn trọng, không chịu sự ràng buộc của những điều khoản vô lý. Nghĩ đến nền giáo dục nhồi sọ của Cộng Sản tại Việt Nam, tôi thoáng đau lòng. Ước gì....

Sưu tầm (có viết lại vài chi tiết)

No comments:

Post a Comment