tuổi đã già thầm thĩ nguyện xin
Than rằng vì yếu đức tin
biếng lười kinh kệ giận mình làm sao
chẳng vì thế vợ ông đã bảo
Liệu mà lo xưng tội cho mau
linh hồn phải giữ làm sao
kẻo sa hỏa ngục đớn đau trăm bề

Nói rất dễ, ông thời biết thế!
khó là sau đi lễ để xưnggặp cha lòng bỗng thấy run
biết làm sao để xưng ra cho thành?
Vợ đâu hiểu tưởng ông tài Thánh
nhớ nằm lòng những mánh cùng mun
vào tòa không lẽ lại xưng
Thưa cha con đã từng hay nói hành
Trách cha xứ chê người đủ thứ
còn thân mình biết xử ra sao?
Tội quên tội sót xiết bao
làm sao xưng hết để mau được nhờ
Bỗng ông nhớ ra được một kế
chỉ cách này họa thể may racó người tự động nhắc ta
tìm ra tội đã làm ra xưa rày:
Vợ ông nhớ rất hay đủ thứ
những chuyện dù muôn thuở xa xăm
chọc cho bà giận, gan căm
ắt bà sẽ kể những năm tháng rồi
Tội ông đã làm thôi đủ hết
Chẳng còn chừa những lỗi nhỏ nhoi
quả nhiên bà kể một hơi
không còn thiếu lấy một nơi chốn nào!
Cười tủm tỉm ông vào xét lấy
Những tội nào khiến Chúa buồn lây
thật lòng xưng tội, đổi thay
cõi lòng thanh nhẹ từ nay xin chừa
bà nào hay thích càm ràm
hãy thương tha thứ, chớ hàm ý chi
chuyện buồn hãy để qua đi
gia đình hạnh phúc phải ghi làm đầu !
Nguyễn Ngọc Duy Hân
No comments:
Post a Comment