nói là càng trắng, càng thấy mê
bay bay trong gió như lông hạc
an ủi khen rằng: đẹp lão ghê!
vào xuân cây cối bừng sức sống
trên đầu tôi nở đầy hoa lê
soi gương mắt bỗng mờ hoen lệ
sống kiếp tha hương, bỗng muốn về
quê nghèo xa thẳm, mong dừng bước
chải mái tóc buồn, vọng hương quê...
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment