về đây có gió đưa hương
có em tóc ngắn môi hường líu lo
về đây có áo cơm no
có mùi bông bưởi ướp cho cuộc đời
về đây với nỗi biếng lười
đong đưa võng gỗ, ru hời ca dao
về đây với mộng chiêm bao
trao nhau câu hát thuở nào yêu đương
về đây nắng đợi mưa sương
đành sai lời hứa, đành vương khối tình
về đây trăng dọi nhiên minh
khi đi đến đó là mình chia tay
về đây nhấp chút rượu cay
tưởng như mình đã qua đây một lần
về đây con vạc qua sông
rỉa lông, ngậm hạt, bâng khuâng gọi bầy
về đây ôm mẹ, khóc thầy
nhớ con ngõ vắng đong đầy bước em
về đây lòng thấy ấm êm
thấy tình chất ngất bên thềm hoàng hoa
về đây bướm đã bay xa
ngóng ai áo tím nhạt nhòa dưới trăng
về đây mưa đổ trên sân
hạt bong bóng vỡ, ước rằng sẽ quên
về đây ngủ giấc đông miên
một đời đã mệt, bình yên ta về
về đây cho trọn câu thề
ngựa gầy mỏi vó kiếp mê hồng trần
về đây, xin chớ ngại ngần
kiếp sau cũng giữ lại phần cho nhau ....
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment