đã bao đêm anh thao thức vì ai
có thức khuya, mới thấm thía đêm dài
gió nhẹ lay, mà sao lòng nặng trĩu
Này em nhỏ,
đến gần đây anh biểu
hãy dạ
ngoan, khi anh nói thương emChẳng hiểu sao, anh lỡ nhịp con tim
em biết đó, anh đã từng kềm chế!
Này em nhỏ,
phải tình yêu là thế?
anh chẳng hề
mơ ước chuyện viễn vôngtrời chớm thu, vương lá đổ bên sông
anh cúi mặt, ôi cõi lòng như sóng!
Này em nhỏ,
anh xin là chiếc bóng
đổ bên đường,
trông ngóng dáng em quahãy nghe anh dạo khúc nhạc thiết tha
dẫu cuối đời, bài ca còn động vọng...
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment