lòng đầy những bông
bóng hỡi bóng hỡi
buồn bằng tôi không?
Ôm cây hỏi bóng
vời vợi chờ mongbóng hỡi bóng hỡi
bao giờ thôi trông?
Ôm cây hỏi bóng
phận nghèo rêu
rongbóng hỡi bóng hỡi
nên người sang sông
Ôm cây hỏi bóng
khói trời mênh
môngbóng hỡi bóng hỡi
lệ tuôn hai dòng
Ôm cây hỏi bóng
ta hát lặng câmbóng hỡi bóng hỡi
xót xa cõi lòng
Ôm cây hỏi bóng
một lần xa xăm bóng hỡi bóng hỡi
nhớ hoài trăm năm ....
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment