đổ xuống dòng sông
nước đen thăm thẳm
phủ đời rêu rong
Cô em lệ đọng
khói trời mênh
môngai lau nước mắt
giọt sầu rất trong
Cô em áo rộng
thân gầy như tămsao cho đau khổ
tan vào hư không?
Cô em gió lộng
vẫn đứng trầm ngâmcon tim lắng đọng
dẫu đời long đong
Cô em tuyệt vọng
chẳng dám chờ mongkiếp sau xin giữ
tình sầu mênh mông
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment