quê hương thắm đỏ một lời chia ly
chiều chiều ngóng ánh tà huy
hướng về làng cũ ruột bi thương sầu
Dù sao cũng đã dãi dầu
dâng lời kinh muộn, cúi đầu thiết thahạt Mân côi, giọng đậm đà
hát bài êm ái dâng Cha trên Trời
Dù sao cũng khóc phận người
thương em lao khổ, thương đời lo toannhủ lòng thôi chẳng bi quan
bên Mẹ nhân ái, thở than câu dài
Dù sao cũng cánh bông lài
hương thơm trong trắng, tình ngay, ý hiềnhái về một bó trinh nguyên
dâng lên Thiên Chúa niềm riêng úa tàn
Dù sao cũng gió đông sang
em mặc áo mới, chờ tan tuyết buồnGiáng Sinh chuông đổ giáo đường
anh không đi lễ, đốt hương khóc người
Dù sao cũng giả bộ vui
bên hang đá cũ, nhớ lời chia phôiniềm tin sao chẳng rạng ngời?
cây thông run rẩy dưới trời xanh xao
Dù sao cũng giấc chiêm bao
nhớ em ray rứt, khi nào sẽ quên?cầm tay em dắt lên Đền
Thuở xa xưa đó lênh đênh nến sầu
Dù sao cũng vẫn chờ nhau
dù cho tình đã đớn đau rất nhiều....
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment