Nhưng con hãy ngủ, rất ngoan, rất ngoan
Đêm qua biển tràn nước mắt
Nên con hãy nghe mẹ thở than, thở than….
Biển buồn động vọng
sóng vỗ mênh mônglòng người giả trá
con có biết không?
Thôi con hãy ngủ
thơm ngoan giấc nồngkhổ đau mẹ chịu
nào dám trông mong
Biển nằm chịu đựng
vỏ ốc mượn hồnai mượn niềm vui
mà sao không trả?
Người ghé qua đây
giả như người lạtóc dài như mây
tình dài tàn tạ....
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment