Sub Label Menu bars



Bài ca sương


1.
Thôi thì ta đọng đầu nhành
chờ em đến, rụng dỗ dành mắt em
chớp đi cho lệ tuôn mềm
dòng trong mặn đắng soi thềm nguyệt giai

2.
Cũng là nụ biếc cành mai
sao em chẳng nở trong ngày lập xuân
thôi thì ta cũng phân vân
long lanh thương tiếc đông quân đã rồi

3.
Vàng anh dấu mỏ trên đồi
ngẩn ngơ chẳng bới tìm tòi sâu hoa
Đợi giọt sương nhỏ la đà
đưa tim hấng lấy gọi là thương thân



4.
Nhớ tích cũ, chàng Chế Mân
ta đứng lặng, hỡi trung thần buồn chi
chấp gì những hạng so bì
trên cao sương giáng nào vì thế gian

5.
Nửa khuya tỉnh giấc hoang mang
lặng trông ngọn nến dần tàn dứt hơi
khói bay quấn quít nửa vời
ô hay nến đọng, hay trời vương sương?

6.
Gởi chàng một chút tư lương
của con én - lụy tình - tương tư bầy
Đơn thân én hãy còn đây
ngước nhìn mây trắng đang tìm dấu sương

7.
Mắt em là trời mù sương
buồn em hiu hắt tư lương cuộc đời
tơ lòng khắc khoải mù khơi
khi nao tỉnh giấc nhớ lời trách nhau

8.
Tóc em ướp những hương ngâu
đầu ghềnh em đến sương rầu rầu giăng
tay thon vuốt ngọn lông măng
giọt trong như ngọc: Sương vàng hóa thân...


Trịnh Tây Ninh

No comments:

Post a Comment