Một mình một bóng
Mắt nhìn vô sắc
chân bước vô âm
sầu rớt âm thầm
trầm ngâm quán niệm
tình rất huyền nhiệm
không hận, không yêu
khóc suốt buổi chiều
sớm mai cười nhẹ
chạnh lòng nhớ mẹ
buồn chẳng có tên
đứng lặng bên thềm
xót xa trông ngóng
một mình một bóng
có tội nghiệp không
khi mang trong lòng
một nụ hoa hồng
đổi màu tàn úa....
No comments:
Post a Comment