Sub Label Menu bars



Thơ - Chân Như

 Chân Như

Lặng nghe tiếng lá rì rào,
rụng rơi chẳng hỏi chốn nào là quê.
xanh, vàng trộn giữa tỉnh, mê,
hóa thân cho cội bồ đề nở hoa.

Trong trăng chuông khánh ngân nga,
vô âm, vô tự, tan hòa sương mai.
Buông lơi sân giận, chua cay,
ngộ trong tuyệt vọng, vẫn đầy quán tâm.

Hái sen cắm mộ anh nằm,
nhớ thương ngày cũ, tình cầm xé đôi.
còn đâu vui, khổ, khóc, cười

như mây qua núi, như lời đổi thay.

Một niệm để tỉnh cơn say,
thất tình, sống vội, tháng ngày u mê.
yêu chi để thấy ê chề,
thân gầy lạc kiếp, đam mê sắc hình.

Quán thân vốn dĩ vô minh,
mà sao duyên phận bắt mình khổ đau.
Gieo nhân thiện, rải hoa màu,
Buông lơi vọng chấp, nhẹ sau kiếp này.

An nhiên nhắp chén trà đầy,
tứ kinh niệm xứ, chắp tay khẽ khàng
tọa thiền dưới ánh thiều quang
thinh không vô lượng - nhẹ tan oán thù

Nhớ thương dài tựa thiên thu,
Đến, đi nguyện mãi khiêm nhu cúi đầu
tình sầu, vẫn rất nhiệm mầu,
mặc đời yên, động, ấy tầm chân như...

No comments:

Post a Comment