Lời nguyện ngày
Quốc Hận
Kính lạy Anh linh Tổ quốc Việt Nam, kính lạy Hồn thiêng Sông núi, kính lạy Tổ tiên Anh hùng của dân tộc Việt Nam chúng con.
Mẹ Việt Nam ơi!
Hôm nay 44 năm ngày Quốc hận 30 tháng 4, chúng con những con dân Việt Nam cùng nhau thành tâm khẩn nguyện. Chúng con với cùng một tấm lòng, cùng một niềm ước mong xin cho quê hương Việt Nam được Tự do Dân Chủ không còn Cộng Sản và đồng bào được sống trong ấm no hạnh phúc.
Chúng con dù có nhiều khác biệt: Có người da mồi tóc bạc tuổi đời đã cao, có người rất trẻ tóc hãy còn xanh, khác biệt về tôn giáo, khác biệt về chính kiến, về cách suy nghĩ và rất nhiều thứ khác... nhưng chúng con lại có chung lòng yêu quê Mẹ thiết tha, lòng trung thành với Tổ quốc, và chung sự cảm thương cho 95 triệu đồng bào của chúng con.
Mặc dù chúng con tha hương phải lưu lạc khắp nơi trên xứ người, nhưng so với người còn ở lại, chúng con vẫn thấy mình may mắn hơn, vì họ bị lưu đày ngay chính trên quê hương mình. Họ là người dân thấp cổ bé miệng không được đối xử công bằng. Họ luôn bị bóc lột, nhiều người chịu áp bức bắt bớ, bị đàn áp đánh đập dã man, biết bao nhiêu triệu người đã bị giết chết thê thảm, xương máu đã đổ ra một cách tức tưởi, và bây giờ còn tiếp diễn hằng ngày. Nào là nạn đói năm Ất Dậu, nào là chính sách “Cải cách ruộng đất”, bị “đấu tố”, bị bắt bớ trong phong trào “Nhân văn giai phẩm”. Rồi tới cuộc thảm sát tết Mậu Thân, bao nhiêu ngàn người bị giết hại, chôn sống… Nào là biến cố khi người ta đảo chánh và giết Tổng Thống Ngô Đình Diệm, lịch sử Việt Nam phải mở sang một trang khác đầy bi thương. Nào là “Đại Lộ Kinh Hoàng” tỉnh Quảng Trị , rồi nước mất vào tay Cộng Sản, trại tù “Cải tạo” mở ra, dẫn tới phong trào vượt biên vượt biển, nạn hải tặc.... Và ngay bây giờ, biết bao người dám lên tiếng cho Tự Do Dân Chủ bị trù dập, người dân vẫn muốn trốn khỏi Việt Nam Xã hội Chủ Nghĩa để sống tốt hơn…
Mẹ Việt Nam ơi! Quê hương đã bao năm triền miên trong chiến tranh, khói lửa, nước mắt mẹ già con thơ không ngừng chảy. Đến bây giờ bom đạn đã tạm ngưng rơi, nhưng hòa bình và no ấm vẫn không hề có. Chiến tranh của lòng tham, của bất công, của đàn áp lại diễn ra, đời sống dân Việt chúng con vẫn khổ sở không thua gì trong thời chinh chiến. Khi chiến tranh, người vợ lính xa chồng, bà mẹ già nhớ con nơi chiến trường. Giờ đây, các người vợ vẫn vò võ trông tin chồng đang bán sức lao động trong các nước khác để kiếm tiền nuôi gia đình, rồi bị người chủ ngoại quốc đánh đập tàn nhẫn, làm việc trong môi trường rất khắc nghiệt. Trong khi đó bọn đại sứ quán và cầm quyền cộng sản VN lại không hề dám lên tiếng bênh vực.
Các cô gái nghèo vì chữ hiếu, phải cam lòng làm “cô dâu” xứ người chịu bao đắng cay nhục nhã. Tưởng tượng mỗi buổi tối sau khi làm việc cực nhọc, có khi phải làm nô lệ tình dục cho cả gia đình nhà chồng, người phụ nữ yếu đuối hướng về quê xưa, nhớ nhung xâu xé: “Chiều chiều ra đứng ngõ sau, ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều”. Ôi đau lòng xót dạ, ôi vì sao dân Việt mình quá khổ!
Rồi còn rất nhiều tệ nạn xã hội như say sưa, hút xách tìm quên vì không dám nghĩ tới tương lai. Người ta lừa đảo lẫn nhau, thức ăn môi trường độc hại đầy hóa chất, bao nhiêu người đang chết dần chết mòn vì ung thư bệnh hoạn trong khi y tế, bệnh viện thật là xuống cấp. Sự kiện “Formosa” và biết bao tai ương khác vẫn ngày ngày xảy ra trên quê nhà. Do không biết bảo vệ thiên nhiên, chỉ nghĩ tới cái lợi trước mặt, bão lụt thường xuyên hoành hành trên quê mẹ. Khắp vùng là những trạm thu “Phí”- những trò để móc túi người dân. Sự tham nhũng đã lên tới hàng quốc gia, nay còn mai mất không có gì là an toàn. Rồi còn có màn bịt miệng người dân qua cái gọi là “Luật An ninh mạng”. Những người có tinh thần quật khởi, dám lên tiếng cho sự thật và nhân quyền thì bị trù dập tàn khốc, hành hạ tù đày
Ôi! Bao giờ đất nước mới quay lại những ngày Thanh bình Tự Do thuở xưa. Bao giờ các trẻ em mới được bước những bước tung tăng đến trường, có niềm tin rằng em sẽ được dạy dỗ bằng Tình thương và Sự thật để các em lớn lên thành người với tâm hồn lành mạnh, với lý tưởng yêu mến quê hương và phục vụ xã hội.
Chúng con cúi đầu xin dâng lên những tâm tình này. Chúng con cũng xin hướng lòng về quê nhà để cùng dâng lên những ước mơ và niềm tin của họ. Xin Ơn Trên thương cho đoàn dân VN đã quá nhiều đau khổ, xin cho Nhân Quyền, Công Lý và Tự Do được thực sự về trên quê hương.
Hằng đêm, chúng con vẫn chắp tay nguyện cầu “rưng rưng con chắp tay nghe hồn khóc đến rướm máu”. Ôi quê hương, bao nhiêu thiên tai bão lụt, bao lầm than kiếp nô lệ nhược tiểu, đau khổ này chưa kịp qua đi, thì đau khổ khác lại dồn dập tới.
Nguyện cầu cho quê hương thoát cảnh tối tăm chịu nô lệ Trung Cộng theo lối mới. Xin cho niềm tin thắp sáng, mọi người biết thương nhau, bỏ đi những sâu độc ghen ghét chia rẽ, mỗi ngày càng có thêm nhiều trái tim không bị cạn kiệt giòng máu yêu thương, xây dựng.
Chúng con cũng mong được thông phần chia sẻ và góp tay để vơi đi những bất công, đàn áp, để sự thật không bị bóp méo. “Dù nhục dù vinh, xin hãy hát vang lời Việt Nam. Tựa vào lòng nhau, ơi những trái tim cùng dòng máu… Nhìn về đại dương, ta nhớ hướng quê nhà ở đó…. ”. Xin cho ánh sáng bừng chiếu một ngày Việt Nam vinh sáng, mọi người cùng nhau sống xứng đáng là “con Rồng, cháu Tiên”, để đất nước Việt Nam có một ngày mới trên quê hương, để văn hóa và truyền thống tốt đẹp của tiền nhân luôn mãi trường tồn.
Trong tâm tình nguyện cầu hôm nay, những người Việt tha hương chúng con, không phân biệt tôn giáo, lại một lần nữa cùng hòa chung giai điệu yêu thương trong tiếng nấc nghẹn ngào, để xin Mẹ đoái thương đến dân tộc Việt Nam.
Nguyện xin Trời cao mau tuôn đổ mưa Hòa Bình Công Lý và Đất sớm nở mầm Dân Chủ Tự Do, để mọi người được vui hưởng niềm hạnh phúc đích thực….
Nguyễn Ngọc Duy Hân
No comments:
Post a Comment