Sub Label Menu bars



Thư cho con trai

Con trai của mẹ,

Hôm nay là ngày con tròn 13 tuổi, cái tuổi bắt đầu lớn, bắt đầu làm "teenager". Mẹ mừng Sinh Nhật con, mừng con trai mẹ bắt đầu lớn khôn, chập chững giã từ tuổi thơ dại để bước vào thời kỳ niên thiếu. 
Mẹ biết con đã cố gắng rất nhiều so với số tuổi của con. Mẹ rất cảm động khi con lo lắng hỏi mẹ tiền nhà bao nhiêu, tiền chợ bao nhiêu ... và không dám xin tiền để mua đồ chơi mắc tiền. Con lại có ý định xin đi bỏ báo hay làm việc gì kiếm tiền giúp bố mẹ.
Con đã phải đi học trường tiếng Anh, tiếng Việt & Giáo Lý Công Giáo, học võ Karate, học đàn piano và học thêm toán Kumon. Con đã phải than thở sao con vất vả phải học nhiều quá, bố mẹ đã phải an ủi, khuyến khích con nhiều.


Con biết không, ngày còn bé ở Việt Nam, mẹ đã từng ước ao có lần được đặt tay lên phím đàn, được học nhạc nhưng nhà ông ngoại nghèo, lấy đâu ra tiền để học những thứ đó. Bây giờ có bao nhiêu bố mẹ bù đắp hết cho chúng con, chỉ với ước vọng chúng con thành người tốt sau này. Mẹ còn ước ao con biết mến nhạc và thơ, ham đọc sách để hiểu biết mà chia sẻ mọi tình huống của cuộc đời. Nếu con biết nhạc yêu thơ, mỗi khi vui buồn con có thể trang trải nỗi niềm qua tiếng đàn, trang giấy. Nếu con biết võ, con sẽ khoẻ mạnh để tự vệ và giúp người khác. Nếu con biết tiếng Việt, con sẽ không quên cội nguồn, có thể giao tiếp với người Việt dễ dàng, sau này có thể hòa nhập vào sinh hoạt cộng đồng. Khi con lớn lên, con sẽ hiểu tại sao bố mẹ lo lắng và muốn con học nhiều thứ như vậy.

Mẹ nhớ hồi còn bé, mỗi lần mẹ đi làm con đều khóc đòi đi theo, mẹ dỗ dành con "Con phải cho mẹ đi làm thì mới có tiền mua sữa cho con bú chứ". Con đã vội vàng quẳng ngay bình sữa đang bú xuống đất trả lới hùng dũng: "Con không bú nữa, mẹ ở nhà đi"! 
Từ nhỏ đến lớn con rất thật thà không nói dối, nhưng có lẽ thật thà quá nên hơi chậm phản ứng, không được lanh lẹ hay bị bạn bè ăn hiếp. Mẹ chấp nhận như thế còn hơn lanh lẹ nhưng lại gian dối, ma lanh.

Con của mẹ,

Một lần nữa, mẹ muốn nói cho con biết bố mẹ rất yêu con và hãnh diện vì con. Như con đã từng trả lời khi có người hỏi: Con là người Việt Nam sanh ra ở Canada. Đúng thế, con hãy hãnh diện mình là người Việt, con cũng hãy phát huy những gì tốt đẹp của quốc gia Canada này. Mẹ mong con luôn khôn ngoan nên người hữu dụng cho xã hội sau này, và con sẽ giúp cho cộng đồng Việt Nam của mình nữa.

Mẹ thắp lên một cây nến nữa, mừng con trai mẹ thêm một tuổi khôn . . . . . .

Nguyễn Ngọc Duy Hân


No comments:

Post a Comment