Sub Label Menu bars



Vẫn thương

Biết đâu
mình hết giận nhau
mặc cho ngày tháng
qua mau
rã rời
Biết đâu
nước mắt thôi rơi
dù cho tình đã
xa vời
thiên thâu

Biết đâu
em chẳng qua cầu
ra đi
lặng lẽ
đêm sâu
rất dài
Biết đâu
tỉnh giấc ngủ say
thấy quỳnh héo úa
thấy ngày đã xa
Biết đâu
ta sẽ về nhà
đem thơ ra trả
cắt hoa đang trồng
Ngọc lan
nở giữa mùa đông
cánh mềm
run rẩy
nhưng lòng
vẫn thương....


Trịnh Tây Ninh

No comments:

Post a Comment