Khăn voan quấn cổ thon
lòng thấy một chút cònđem rãi trên đường mới
len vào với cỏ non
Em yêu lá thu vàng
và vạt nắng thênh thangnào hay từ hôm đó
mùa đông đã vội sang
trong nỗi buồn mênh mang
trong tình yêu dịu dàngcủa em trao người ấy
(thêm một chút lo toan !)
Nhưng người chẳng ngó ngàng
dẫu tình em chứa channgười vui say duyên mới
mặc em sầu ly tan ....
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment