tóc búi dịu dàng, sợi trắng bay bay
con ngỡ ngàng, cảm giác như người say
bao năm rồi, tưởng lòng mình băng giá
Con từ lâu thấy
mình như chiếc lá
mặc gió xoay tròn,
cuộc sống đẩy đưaÍt khi nào con nghĩ về quê xưa
nhớ lời dặn rất ân cần của má
Con chợt tỉnh,
thấy mình vô tình quá
bận rộn kiếm tiền,
vui với vợ con quên rằng mình có nhiều bổn phận hơn
trong đó có thi hành lời ba má
Khi ra di, con
mong mình cải hóa
được cuộc đời và
xây đắp tương laichữ quê hương theo ngày tháng nhạt phai
và ước mộng, đã ngủ quên bóng tối
Con vẫn nhớ con
đường xưa thẳng lối
có hoa vàng, có
nón lá má chemá dạy con luôn để ý lắng nghe
tiếng lương tâm, sống làm người công chính
nối gót ông cha, gương sáng tiền nhân
để bảo vệ mảnh đất hiền tươi thắm
Má dạy con biết
rừng tràm, rừng mắm
phải hy sinh để
lót bước tương laituổi trẻ tài cao, nhiệt huyết hăng say
phải cương quyết với bao là trách nhiệm
Con nơi đây đã
quên lời tâm niệm
dùng trong nhà
tiếng ngoại quốc dễ nghelo sắm nhà, rồi tranh thủ mua xe
quên giá trị của tâm hồn cao quý
Lời ru trưa, bài
vỡ lòng lãng phí
tình gia đình,
nghĩa dân tộc kể chibởi vất vả, nên con đã nhiều khi
sống hời hợt tựa như loài gỗ đá
Mây rất trong,
cành thưa trơ trụi lá
chiếc lá này con
xin hướng về Namnơi mộ phần lạnh lẽo đã nhiều năm
má nằm đợi ngày con đây bỗng nhớ
Con sẽ nhớ, má ơi!
con sẽ nhớ
là con người phải
kiên dũng thẳng ngayvà quê hương, dù trong kiếp lưu đày
nhưng nghĩa khí phải luôn luôn bồi đắp
Con sẽ dạy cho con
mình đầy ắp
những tâm tình, ơn
nghĩa má gởi traovà hôm nay con tỉnh giấc lao đao
thầm hứa sẽ thực thi lời ba má .......
Trịnh Tây Ninh
No comments:
Post a Comment