Ai đi qua tận gập ghình
mang hoa về núi, mang tình về sông
này cô hong tóc bên song
hãy ra đón lấy một bông vô thường
Cúc và em
Chớm đông em mặc áo hường
cho vui ngày mới, cho đường bớt xa
Thu tàn, cúc cũng đơm hoa
dẫu trăm nguy khó, vẫn tha thiết lòng
Khúc nhạc giao mùa
Gởi người câu hát đầu đông
êm như mật ngọt mình không đổi dời
em tin nơi Đấng trên trời
anh dù ngoại đạo vẫn lời thủy chung
Cỏ sớm
Sương tan, cỏ vẫn còn run
đêm qua thiếu tiếng côn trùng nỉ non
nghe như trong dạ bồn chồn
đã thương thôi tính thiệt hơn làm gì ?
Tuổi xanh
Mừng em độ tuổi xuân thì
thân mang áo lụa, chân đi hài vàng
nụ cười chắp cánh thênh thang
con tim nở đóa hoàng lan cho đời
Cho bố - Khi mẹ đã mất
Tay nâng chén rượu lên mời
vui cha giữ trọn được lời thề xưa
mẹ về trong giấc ngủ trưa
tưởng như gặp thật người xưa năm nào
Kết
Dâng lên Chúa ngọn bông đào
đỏ như máu thắm anh hào đổ tuôn
dâng Người một chút tư lương
dẫu tâm hèn yếu vẫn vươn hồn về .....
No comments:
Post a Comment