Sub Label Menu bars



Lần cuối


Đây cây xanh lá
nắng hạ ngại ngần
đàn ve bối rối
giọng buồn thương thân
 
Đây chiếc hôn gần
khi tình hấp hối
Tôi có là tôi
sao lời gian dối?
 
Đây con thiêu thân
canh chừng bóng tối
trong đêm bâng khuâng
đếm sầu trăm mối
 
Đây ta cuối sông
lặng nhìn không nói
nên mãi phân vân
đường về lạc lối
 
Đây ta đi thôi
nhắn lời trăn trối
dấu hạt lệ trong
chảy như dòng suối
 
Đây ta lần cuối
nhắc chuyện chiêm bao
đôi tay xanh xao
vẫy chào tiếc nuối ....

Trịnh Tây Ninh



No comments:

Post a Comment