Sub Label Menu bars



Có Lần, Con Đã Hỏi



 
                        Gởi Anh Đắc và gia dình, kỷ niệm ngày giỗ Chị
 
Có lần, con đã hỏi
Chúa ơi !! Sao cất má con đi
Má con yêu qúi không ai bì
Chúa đem đi, con lấy gì bù lại
Ai nói rằng, tuổi con còn thơ dại ??
Chúa ơi, con đã biết buồn nhiều
Mỗi buổi chiều, nghe gió thoảng đìu hiu
Tửơng như má, đang mơn man bờ tóc rối
Ai hỏi rằng, sao con không nói  ??
Con nói nhiều - với Chúa cả mà thôi
Chuá nghe con, nên đã ủi an an nhiều
Cho con biết, con vẫn còn có má
Mới thoạt nghe - Tưởng như điều rất lạ
Mà thật ra, má hiện diện nơi ba
Người dịu hiền, nhân ái hơn người cha
Và chăm sóc, yêu thương con  thay phần của má
Laị cho con, có được người 
bà yêu con, như sông núi bao la
như những cành hồng, có lá và có hoa
bà tưới bón, để trổ bông cắm trên mồ của má
Chúa lại cho con có anh Hai tài quá
Anh biết đàn, biết vẽ, biết chơi games
Anh dạy con, cho con hiểu biết thêm
Nên làm gì, mỗi khi còn nhớ má
Ngày giỗ má, con vẽ nhiều cây lá
Thiệp xanh vàng, con gởi chốn cao quang
Nơi Thiên Đàng, cho má nhìn thênh thang
Con gái má, luôn hướng về ánh sáng
Chúa ơi, con thấy mình không xứng đáng
Với ân tình, ơn nghiã Chúa cho con
Và biết bao người, trong có Cậu Mợ con
Các Cô Bác, anh chị em và cô giáo nữa
Con biết mình, cần vươn cao hơn nữa
để trả ơn yêu mến biết bao người
Đã có lần, con nhìn đời không tươi
Con xin lỗi Chúa, con sẽ mãi vui
Như Đức Giáo Hoàng, ngài đã rất đơn côi
Khi mất mẹ, ngày chưa tròn chín tuởi
Ngài đã chiến đấu đến không ngừng hơi thở
Và vinh quang rực rỡ tựa bài thơ
Con không sợ, con không còn bơ vơ
Vì còn đầy gương lành, ân sủng tràn lan như sóng vỡ bờ
Chúa ơi, con dâng Chúa đóa hồng mơ
Và câu hỏi, con sẽ không bao giờ hỏi nữa .....

                                     (Viết thay tâm sự bé Linh)
                                      Trịnh Tây Ninh


No comments:

Post a Comment