Ước gì ta được gặp
người
dẫu môi khép kín
những lời yêu thương
giả vờ như chẳng
vấn vương
gặp nhau chỉ để dư
hương rộn ràng
Ước gì ta vuốt tóc
nàng
nhớ ngày xưa ấy
bên hàng ngọc lan
sợi tơ vương lá
thu vàng
sao em cắt tóc cho
đàn đứt dây
Uớc gì nỗi nhớ
khôn khuây
nửa đêm thức giấc
mới hay em về
tay đan ước vọng,
lời thề
một đời chưa tỉnh
cơn mê rã rời
Ước gì ta đã đến
nơi
ôm em, xin nói một
lời chia ly
sao ta chẳng đến,
chẳng đi?
hai mươi năm đã
sầu bi mỏi mòn
Ước gì tình cũ vẫn
còn
cho ta ấp ủ dẫu
hồn quặn đau
ừ thôi, ta người đến sau
chúc em duyên đẹp, chúc nhau quên buồn
Ước gì suối nước trên nguồn
sẽ mau khô cạn, bớt tương tư người
chẳng thà không gặp thì thôi
rưng rưng nước mắt nghẹn lời chào nhau
Ước gì cơn gió bãi sau
thổi qua bãi trước, biển sầu sẽ vơi
lặng yên đâu dám hỏi lời
kiếp sau sẽ đợi, hay người vẫn đi?
Ước gì môi nhẹ trên mi
con tim nở đóa tường vi, lục bình
thế nhưng em vẫn đoạn tình
mưa bên chồng, có thấy mình đứng trông?
Ước gì ảo hóa, hư không
trách người phụ bạc cắt bông hoa quỳnh
ví dầu trời đã bình minh
ép khô cánh mỏng tiếc tình đã xa
Ước gì ta chẳng là ta
Ước gì em chẳng làm ta đau lòng
Ước gì trong cõi mênh mông
Ước gì gặp lại em lần cuối thôi
Ước gì, em hỡi, em ơi .....!!
No comments:
Post a Comment