Như vậy là kết thúc cuộc hôn nhân của mình rồi
phải không? Anh biết anh có lỗi, nhất là khi ra tay đánh em.
Em ơi, anh tát em một cái, không phải vì anh
nóng nảy không kềm hãm được cơn tức giận của mình, nhưng thật sự, anh muốn thấy
em khóc. Em lì quá! Hồi xưa, anh yêu em vì cái ngổ ngáo, cái cá tính con trai
mạnh mẽ của em. Nhưng thời gian qua, em bướng bỉnh quá. Em làm chủ gia đình, em
sai khiến anh ngày này qua ngày khác, anh chịu không nổi. Mình cứ cãi nhau và
cuối cùng chuyện đã xảy ra. Em gọi cảnh sát, anh bị bắt, bị rắc rối pháp lý.
Tội đánh phụ nữ ở xứ Mỹ nặng lắm, dù chỉ là một cái tát tai. Anh biết em sẽ
không bao giờ tha thứ cho anh, mà chính anh cũng không tha thứ cho mình.
Anh biết em cứng rắn lắm, dù quyết định ly dị
nhưng em vẫn không khóc. Anh để em giữ con và làm chủ căn nhà, anh ra đi tay
không với nỗi buồn bất tận. Anh mong những người bạn, người thân của mình khôn
ngoan hơn để không rơi vào hoàn cảnh như anh. Em ơi, anh biết em không khóc,
nhưng anh đang khóc đây….
No comments:
Post a Comment